Đông vội vàng theo ai về qua ngó
Đông vội vàng theo ai về qua ngó
Gió lạnh lùng mang chút nhỏ tương tư
Thư tớ gửi đã quen với khước từ
Giữ được gì chút quá khứ luyến lưu.
Đông vội vàng theo ai về qua ngó
Gió lạnh lùng mang chút nhỏ tương tư
Thư tớ gửi đã quen với khước từ
Giữ được gì chút quá khứ luyến lưu.
Tại sao yêu mãi một người
Hỏi em, em chỉ mỉm cười làm ngơ.
Ai làm ai mãi thẫn thờ,
Ngày dài mãi nhớ, tối chờ, đêm mong.
Hơn ngàn thương để trong lòng,
Thương ! Anh sao để đếm đong cho nàng.
Ta giống nhau, chung một thời tuổi trẻ
Phải vội vàng vì đẹp đẽ chóng qua
Phải hết mình vì tình vội phôi pha
Mà thời gian sao làm ta sợ hãi.
Hay tại anh mãi rụt rè ngần ngại
Hay tại em đã thương nhớ một ai
Mưa tìm v ề bất chợt
Cùng nỗi buồn xa xôi
Mưa rơi hoài mưa ngớt
Buồn ơi sao chưa vơi ?
Anh thương người chưa tới
Anh nhớ người đã đi
Anh ôm cả đất trời
Sao chẳng thể yêu em!
Đôi ta đưa đẩy được mấy đường
Hơn thua sau này ai biết trước
Mấy khi trong đời ta chạm mặt
Say mềm một lúc nhớ mùi hương.
Ta còn đây là tháng năm rực rỡ
Trong trái tim bao ngọn lửa chực chờ
Vậy hãy cháy đến khi ta ngừng thở
Cho thật thoả những thứ đã từng mơ.
Cây vẫn chờ từng ngày của nắng,
Anh vẫn buồn những chiều vắng bóng ai!
Anh vẫn đợi mỗi nụ cười ban mai,
Vẫn tha thiết ngày dài thương nhớ,
Vẫn lo lắng cho ai đời trắc trở,
Vẫn vô hình anh vẫn sợ ngày xa,
Khép đôi mi mơ về ánh mắt ấy
Uống thật nhiều nhưng lòng chẳng được say
Chia tay rồi từng kỉ niệm hóa đá
Người đi mãi tới những mảnh trời xa.
Hạ vẫn còn nắng
Hoa vẫn còn hương
Anh vẫn còn nhớ
Em chẳng còn thương.