Dạo... bước thênh thang dưới nắng vàng
Dạo... bước thênh thang dưới nắng vàng
Này... là hoa nở, chim hót vang
Em... cứ ra đi chẳng báo trước
Thế... giới trong tôi tưởng nát tan
Nào... biết quen em là hối tiếc
Rồi... để buồn đi khắp thế gian
Dạo... bước thênh thang dưới nắng vàng
Này... là hoa nở, chim hót vang
Em... cứ ra đi chẳng báo trước
Thế... giới trong tôi tưởng nát tan
Nào... biết quen em là hối tiếc
Rồi... để buồn đi khắp thế gian
Đêm dài một nỗi tình cô,
Ngày dài một nỗi bơ vơ nhớ người.
Một mình ôm kỉ niệm, cười!
Một mình mãi nhớ một người: chắc quên !
Chiều nay trời mưa trong nắng,
Anh nằm ngủ bỏ mặc nắng trong mưa.
Mơ màng say giấc gió đưa,
Mơ nào cũng thấy người xưa, bồi hồi.!
Đang sướng đến cảnh hôn môi,
Chuông reo báo thức tỉnh rồi chưa hôn.
Đến như những hơi thở,
Về như những cơn mưa,
Người nhớ người nhiều quá
Tôi vẫn là tôi xưa .
Mưa một nửa
Liệu em còn nhớ những cơn mưa
Của mơ mộng những ngày chưa kịp lớn
Mưa giờ sao ch ỉ còn giận với hờn
"Vui đếch gì khi đường trơn ngập lối
Cố tình qua lối cũ
Thăm những hàng quán xưa
Bao nỗi buồn đã ngủ
Lại về dưới màn mưa
Nhớ những ngày nắng đổ
Nắng lung linh mái tóc
Nắng thêm hồng môi em
Rạng ngời ai như ngọc
Cho ngỡ ngàng phố quen
Mà em không thích nắng