Hồ tây đêm lạnh cũng chẳng thưa
Hồ tây đêm lạnh cũng chẳng thưa
Xe cộ đan xen cũng chẳng vừa
Trở trời đêm lạnh, mùa đông đấy
Trăng rọi ngược đường, rọi cả mưa.
Ngô vừa mới nướng anh mời em
Hồ tây đêm lạnh cũng chẳng thưa
Xe cộ đan xen cũng chẳng vừa
Trở trời đêm lạnh, mùa đông đấy
Trăng rọi ngược đường, rọi cả mưa.
Ngô vừa mới nướng anh mời em
Lặng tìm tình yêu giữa màn đêm vắng
Sao lưu kí ức, cô gái không quên
Đường xưa nguyệt vọng biết bao yêu dấu
Trằn trọc về người con gái không tên
Kỉ niệm ngang qua, dường như đã cũ
Những bóng hình, khung cảnh hóa ngày xưa
Em theo ai trên con đường xa lạ
Quên đường cũ và những lối đã qua
Em mang theo màu sắc của cỏ lá
Chiều ngả vàng hay rộn ràng bướm hoa,
Ánh mắt em sao trầm tư lặng lẽ
Đang hậm hực ngày nắng gắt, trưa hè
Kìa là ánh trăng khuya
Kìa là vì sao sáng
Đêm nay ta buồn chán
Nào ai bán niềm vui ?
Ta còn năm mươi đồng
Anh chẳng còn nhớ rõ
Trên đường tới nhà em
Xe đạp anh đến ngõ
Nàng bỏ theo bạn quen.
Ở một nơi xa lạ
Đường khá là tối nhèm
Nhớ em không thể ngủ ,
Vài câu chuyện xưa cũ ,
Lục tìm trong ký ức cùng nỗi nhớ em viết lại những vần thơ ,
Kỷ niệm ùa về thật nhiều ước mơ đôi ta còn dang dở ,
Để người đi giữ lại trái tim yêu
Bỏ lại em lòng anh nhiều thương nhớ
Ta còn đây là tháng năm rực rỡ
Trong trái tim bao ngọn lửa chực chờ
Vậy hãy cháy đến khi ta ngừng thở
Cho thật thoả những thứ đã từng mơ.
Nắng mùa hạ thiêu cháy mùa đông
Bức tranh khung cảnh dệt ấm nồng
Phía xa đâu đó thêm chút sáng
Ánh hoàng hôn vàng lửa và than!