Anh thương người chưa tới
Anh thương người chưa tới
Anh nhớ người đã đi
Anh ôm cả đất trời
Sao chẳng thể yêu em!
Anh thương người chưa tới
Anh nhớ người đã đi
Anh ôm cả đất trời
Sao chẳng thể yêu em!
Bản thân anh tựa như từng quyển sách
Sử dụng kiến thức để được quen em
Bày tỏ tình yêu bằng mọi kiểu cách
Nói hết bằng miệng chỉ để em quen.
Trái tim này tan vỡ
Nổ tanh tách trong mưa
Cơn mưa nào đã lỡ
Nặng hạt, sấm ban trưa ?
Mưa to, sấm chẳng vừa
Anh lang thang khắp chốn
Kịp lớn mà chưa khôn
Em bên ai sớm tối
Mà sao vẫn cô đơn
Gặp được em một lúc
Nghịch trên những con sông
Vui đùa trên cánh đồng
Nở nụ cười hạnh phúc.
Em như tiếp sức mạnh
Mưa chiều nay hình như rất lạ
Có khi mô mưa dữ thế này?
Và nơi em trời đang hong nắng
Hay bão bùng giông tố như người yêu
Mưa đầu mùa chắc từng như thế
Vẫn trêu đùa cợt giỡn yêu thương
Trong đêm nhìn
Tôi ngồi buổi tối hồ tây
Gió lạnh, gió nóng thổi đầy xung quanh
Đàn dơi đen vụt bay nhanh
Ánh sao chẳng thấy, trong lành trăng lên
Sóng nước em cũng dịu êm
Dạo... bước thênh thang dưới nắng vàng
Này... là hoa nở, chim hót vang
Em... cứ ra đi chẳng báo trước
Thế... giới trong tôi tưởng nát tan
Nào... biết quen em là hối tiếc
Rồi... để buồn đi khắp thế gian
Đêm dài một nỗi tình cô,
Ngày dài một nỗi bơ vơ nhớ người.
Một mình ôm kỉ niệm, cười!
Một mình mãi nhớ một người: chắc quên !
Ánh dương dần tắt bóng chiều tà
Ngày dài nắng gắt sớm vụt qua
Anh đây em đó về chung lối
Buổi tối chung đường ắt thành đôi.