Tôi hồi hương trên đường quen, lối nhỏ
Tôi hồi hương trên đường quen, lối nhỏ
Bao con đường không khúc khuỷu, quanh co
Sau một năm em dựa mình vẫn đó
Em vẫn vậy vẫn thích người "hay ho".
Từ Cầu Giấy anh trở về Hải Dương
Tôi hồi hương trên đường quen, lối nhỏ
Bao con đường không khúc khuỷu, quanh co
Sau một năm em dựa mình vẫn đó
Em vẫn vậy vẫn thích người "hay ho".
Từ Cầu Giấy anh trở về Hải Dương
Lượn vượn trong một chiều đông chạng vạng
Đóa hoa nào đang rạng rỡ ở đây
Anh chủ động viết trắng trang vở dầy
Viết trong này thứ tình cảm ai hay?
Em tên Huyên thêm dấu hay là Huyền
Vậy là lại đến tết tây
Công việc chất đống, dồn đầy cuối năm
Xuân thì cũng đã ghé thăm
Bao năm vẫn vậy, vẫn nằm, vẫn chơi
Sắp đến tuổi lấy vợ rồi
Bản thân phấn đấu vẽ vời ước mơ
Thèm cảnh tượng ngoài đường
Khoác áo, xỏ giày, tóc vuốt vuốt
Lặng lẽ rời khỏi giường.
Vội ngồi lên chiếc xe
Lên đề, chọn số, đội mũ lên
Cuộc sống học việc khá khó khăn
Bug lên, bug xuống khá lằng nhằng
Fix xong một lỗi lại thêm bốn
Trốn cũng chẳng được, tránh chẳng xong.
Bản thân hi vọng với chờ mong
Nắng mùa hạ thiêu cháy mùa đông
Bức tranh khung cảnh dệt ấm nồng
Phía xa đâu đó thêm chút sáng
Ánh hoàng hôn vàng lửa và than!
Có đóa hoa lẻ loi trước cửa
Trong chiếc bình chứa đựng yêu thương
Ai kia vội vàng đi đường khác
Để lại mình một mớ tơ vương.
Người thương cũng hóa thành xa lạ
Chẳng lãng mạn như là những ngày thu
Nơi yên bình bỗng gập ghềnh bão lũ
Gió to, bão lớn đều có cả
Nước lớn, mưa giông ngập tới nhà
Người xa lạ cũng là người thân
Người ân cần, người thì ủng hộ
Ta quen nhau lúc nắng bức trưa hè
Gặp được nhau khi cuối hè chớm thu
Xin tạm biệt ngày đầu đông thu cuối
Cách phương trời xin được gặp lại xuân.
Không ai bên nhau những lúc ta cần
Lá quốc kì bay bay trong gió
Dưới quảng trường vọng Tiến quân ca
Nơi Bác Hồ đọc tuyên ngôn tất cả
Nước Việt Nam Dân chủ Cộng Hòa.