Hoa lạ xin đừng níu chân ta
Hoa lạ xin đừng níu chân ta
Cảnh sắc bao la tựa món quà
Thân mềm một góc vươn mình đấy
Ta giữ bóng mình, che chở hoa !
Hoa lạ xin đừng níu chân ta
Cảnh sắc bao la tựa món quà
Thân mềm một góc vươn mình đấy
Ta giữ bóng mình, che chở hoa !
Về đêm cô đơn chầm chậm đến
Tương tư về ai, lúc trăng lên
Trong cảnh đêm đèn chập chờn nháy
Mắt chớp hàng mi, ngủ cho quên
Em núp ở đâu dưới tán cây?
Núp trong ánh nắng, núp trong ngày
Áo vàng rực rỡ em ở đấy
Lỡ quá tốc độ em gọi ngay,
Em như cô vợ hỏi thăm anh !
Gửi chào lịch sử lời hỏi thăm
Bao nhiêu thế hệ, biết bao rằm
Bao nhiêu kí ức ngày giải phóng
Lịch sự Việt Nam 46 năm !
Mưa không vui, mưa cũng chẳng buồn
Mưa nhắc kỉ niệm, nhắc ngày xưa
Nhắc người thương, nhắc bao nung nấu
Nhắc về tình yêu, nhắc đời thừa
Một ngày cuối tuần, gió mưa bay
Đêm chơi vơi lòng đầy suy nghĩ
Mọi bộn bề liệu có qua đi
Nhấc chén say nhưng nào ngờ lại tỉnh
Nhận thức hơn hiện tại hôm nay .
Lòng đã mệt , tâm đã tan
Ta say No, qua biết bao ngày tháng
Lùi lịch thơ qua bao ngày lãng mạn
Tạm biệt mưa ngày hôm qua nặng hạt
Đợi một chiều, ngày hè nắng chói chang,
Thơ ta biên thường hay còn nhầm dấu
Nở giữa mùa hoa một chùm hoa đỏ
Nắng dát vàng trìu mến thắm môi em
Đèo em dạo quanh vòng phố nhỏ
Áng mây trôi nhẹ lướt mấy người thèm
Nụ cười em là làn thuốc trắng'
Hôm nay đi ra chợ
Vớ phải con cá to
Bánh giày giò thì nhỏ
Nghe những lời hay ho
Những câu chuyện dập khuôn
Bạn lấy áp lực làm lí do
Cầm vội điếu thuốc chẳng đắn đo
Rít lấy một hơi thật sảng khoai
Điếu thuốc đang dài rụt co ro.
Hút được chút, tưởng vui bạn ơi