Ôi một ngày khi mở mắt thức dậy
Ôi một ngày khi mở mắt thức dậy
Bỗng giật mình ngắm muôn vàn đám mây
Xám xịt, bồng bềnh, lênh đênh, phe phẩy
Che nắng, chở mưa, đầu ngày, chợt thấy
Nhìn ngoài đồng, lúa tắm nắng vàng bông
Ôi một ngày khi mở mắt thức dậy
Bỗng giật mình ngắm muôn vàn đám mây
Xám xịt, bồng bềnh, lênh đênh, phe phẩy
Che nắng, chở mưa, đầu ngày, chợt thấy
Nhìn ngoài đồng, lúa tắm nắng vàng bông
Sự ồ ập, văng vẳng bên tai
Cơn mưa rào bỗng nhiên chậm rãi
Nhấc tâm hồn qua ngày uể oải
Màn đêm, nhạc Trịnh, Diễm xưa hoài.
Hoa sữa năm nay không dự định
Một đầu vuốt nhọn ương ương
Thân hình trắng nõn, ngọt đường kiến bâu
Sờ ngang, kéo dọc u sầu
Bơi trong sợi nước một màu, xinh xinh
Đầu kia tròn trịa hữu hình
Dưới thì hơi nhỏ trên phình rất to
Tình cờ một ngày bạn ghé qua
Ơ hay tôi đây cũng ở nhà
Trong vườn vừa nở con gà mái
Chờ thành gà trống làm vài chai.
Đu đủ còn non chẳng có cành
Ta giống nhau, chung một thời tuổi trẻ
Phải vội vàng vì đẹp đẽ chóng qua
Phải hết mình vì tình vội phôi pha
Mà thời gian sao làm ta sợ hãi.
Hay tại anh mãi rụt rè ngần ngại
Hay tại em đã thương nhớ một ai
Có những dịp thảnh thơi
Thả thính cả ngày trời
Cần câu cong, đầu lưỡi
Chờ đợi khô cả môi,
Cá tăm tia, lướt nhanh
Tôi gặp em một chiều nắng đậm
Trên con đường tấp nập người qua
Tóc em bay theo làn gió nhẹ
Nắng chiều nay nổi hứng nhạt nhoà,
Hai người dưng ngỡ nhìn nhau một chút
Đến một ngày thực tại
Dòng chưa kịp đẩy lên
Em má trắng mặt quen
Nay đen nhèm lạ quá
Chẳng kịp đọc mật mã
Chưa kịp thấy trả lời
Trên một con đường nhỏ
Dưới một ánh chiều vàng
Trọng lực ghim đầu bút
Nhặt những dòng ngổn ngang,
Liễu nào đan xen gió
Mượn con dao chia đôi lòng đỏ trứng
Lòng đỏ đào lơ lửng giữa không trung
Cuộc sống sao chia hai phần khác thực
Trên bình yên dưới sóng đánh từng vùng.