Vội vàng, đồng phục trắng
Vội vàng, đồng phục trắng
Vắng vẻ dưới sân trường
Không gian như tĩnh lặng
Nhớ lại càng vấn vương.
Thu sang chưa một nửa
Vội vàng, đồng phục trắng
Vắng vẻ dưới sân trường
Không gian như tĩnh lặng
Nhớ lại càng vấn vương.
Thu sang chưa một nửa
Nhớ con đường năm ấy
Trên góc phố ta đi
Đêm về đèn nhấp nháy
Trung thu vẫn ở đây.
Năm nay đoạn đường đấy
Cuộc sống ôi sao thật vô thường.
Yên bình chẳng có chuốc đau thương.
Khép mi lệ buốt tim hồi tưởng,
Người ghét kẻ thương thật khó lường.
Ngày cũ qua rồi tiếc nuối chi?
Ôm mộng thời trai có được gì?
TẾT ĐỘC LẬP - QUỐC KHÁNH 2/9
Bảy sáu mùa thu đã đi qua
Độc lập non sông tiếng nhạc hòa
Tự do dân chủ vững bền mãi
Hòa bình hạnh phúc rợp cờ hoa 🍂🍂\
Không thể ngủ nổi nữa
Có lẽ vì đã quen
Dù cho đã tắt đèn
Khi màn đêm chợt xuống
Không thể ngủ nổi nữa
Ngày qua ngày, dập khuôn lặp lại
Chẳng để ý, lại đến ngày mai
Sống nhàn hạ, vui vẻ một chút
Chẳng qua là vì back_end die.
Tình yêu của anh như xương rồng
Hút cạn sông hồ, cạn biển đông
Tay em may mặc, tay anh vá
Thu vén tổ ấm có được không ?
Mặc đất cỗi cằn tuy rất nhỏ
Hương ổi còn vương trên hạt mưa
Nhắc ta về một đêm se lạnh
Nồng nàn hoa sữa trong đêm tỏa
Ngồi buôn cùng "ai" chuyện đời thừa,
Trời trong, mây vắng, một chút gió
Ngồi uống trà đá nhá hướng dương
Chiều nay mưa trút rì rào
Bao nhiêu kỉ niệm gói vào trong mưa
Mưa ngâu, thu đến chẳng vừa
Nồng nàn hoa sữa, gọi mùa tình yêu.
Một ngày anh có 24 tiếng
4 tiếng che giấu mọi buồn phiền
12 tiếng dùng để làm việc
Vậy còn 8 tiếng của anh đâu ?
Anh nhớ em yêu trong từng giấc ngủ